Phim sex chịch vợ dâm mặc váy ren gợi cảm nứng vc hai vợ chồng làm tình, địt nhau với vợ dâm mặc váy ren gợi cảm, nhìn là nứng cặc muốn địt. Tôi không đi vào trong nhà mà ngồi ở bờ giếng nghĩ ngẩn ngơ, thỉnh thoảng lại nghe thấy tiếng dội nước ở trong nhà tắm vọng ra, tôi ở ngoài mà tưởng tượng đủ thứ, nhớ lại cái lúc nhìn thấy tấm lưng trần của chị mà tôi vẫn còn hồi hộp, ước gì lúc ấy chị quay người lại nhỉ, tôi sẽ được ngắm hai bầu vú của chị thật gần, nếu được sờ vào đấy 1 lần trong đời, có lẽ phải thích đến phát điên lên mất. Mặc dù tôi mang tiếng ở quê nhưng không phải là mù tịt, cái tuổi này cũng biết tò mò tìm hiểu ra phết, ở lớp học của tôi chúng nó đã truyền tay nhau đọc truyện “ Cô giáo Thảo”, tôi cũng đã được đọc, cũng đã biết về tình dục, biết thế nào là vú là bướm, cũng ham muốn lắm chẳng qua chưa bao giờ được trải nghiệm thực tế…
– Biển ơi….
Chị Hoan khẽ gọi làm tôi lại giật thót mình, tim lại bắt đầu đập nhanh
– Dạ…
– Giúp chị với
– Vâng
Lần này thì tôi biết phải làm gì, tôi nhấc tấm liếp ra rồi bước vào trong buồng tắm, chị đã luồn cái áo lót lên người và đứng quay lưng lại phía tôi
– Đóng hộ chị
Tôi đứng thật sát vào lưng chị, chị vừa tắm xong vẫn còn thơm mùi xà phòng, thêm cả mùi cơ thể nữa nó quyến rũ tôi đến lạ. Bàn tay tôi cố tình khẽ chạm vào lưng chị, mát lạnh, êm ái.
– Hôm nay chị không gội đầu à ?
– Ừ, tay chị đau, mà con gái gội đầu lâu lắm, không như con trai đâu
– Tối mai chị mà muốn gội đầu thì bảo em để em dội nước cho
– Ừ, để tối mai gội.
Đêm hôm ấy tôi khó ngủ, vì cái tấm lưng trần mát lạnh ấy cứ lởn vởn trong tâm trí tôi, chị Hoan thật là đẹp, da chị trắng mịn và mát nữa, vậy sao anh Điền lại cứ để mặc chị một mình thế nhỉ? Bao nhiêu năm nay.
Lại một ngày nữa trôi qua, tối hôm nay tôi không đi soi ếch mà ở nhà đập lúa cùng với chị, xong còn để giúp chị gội đầu như đã hứa, lúc chiều đã thấy chị đun nồi nước bồ kết thật to để trong bếp, mẹ tôi lấy gội một nửa, còn để lại một nửa. Đêm hôm ấy trời oi lắm, không có lấy ngọn gió nào, tôi đập lúa cùng chị mà mồ hôi ướt đẫm cả áo thật khó chịu, đành cởi áo ở trần mặc mỗi một chiếc quần đùi.
22h đêm, mẹ tôi đã đi nằm, những người lớn trong làng giờ này cũng đều đi ngủ, đâu đây chỉ có tiếng đập lúa bành bạch vọng về từ nhà dân nào đó xa xăm.
– Nóng quá, mồ hôi ướt hết cả người rồi, chị đi tắm đây Biển ơi
– Chị có gội đầu không em giúp cho ?
– Có, bê hộ chị cái nồi nước bồ kết trong bếp ra giếng đi
– Vâng
Tôi mang nồi nước bồ kết đổ ra thau rồi múc nước giếng pha vào, mùi bồ kết thơm thơm nồng ngai ngái, vừa dân dã lại vừa thân thuộc, cái thứ nước được nấu từ quả bồ kết với lá xả, lá hương nhu tạo lên một mùi hương rất đặc trưng của mái tóc người thôn nữ. Sau này, thỉnh thoảng ở một nơi nào đó, bất chợt tôi cũng có ngửi được cái mùi hương hao hao như thế, nhưng nhất định không bao giờ bằng mùi bồ kết của mẹ, của chị tôi.
– Em dội nước cho chị với
– Vâng, nào…chị cúi xuống đi
Chị Hoan buông mái tóc dài chấm lưng xuống, tôi lại phát hiện thêm một điều thú vị nữa, tóc chị đen mượt và mềm mại quá, tôi lấy cái gáo dừa múc từng gáo từng gáo cho chị gội đầu.
– Ngày xưa, anh Điền có bao giờ gội đầu cho chị như này không?
– Không
– Thế á ?
– Ừ, chị toàn tự gội, còn lâu anh ấy mới gội cho
Tôi ngập ngừng, định hỏi chị một câu nhưng lại ngại
– …Chị Hoan
– Sao em ?
– Em hỏi chị một câu chị trả lời thật lòng nhé
– Định hỏi gì mà ghê vậy ?
– Anh Điền…bỏ chị đi như thế…chị có buồn không ?
Có lẽ câu hỏi của tôi làm chị buồn, chị lặng im…lúc sau mới nói :
– Buồn chứ…
– Em cũng buồn
– Sao em lại buồn ? – Chị hỏi lại
– Em sợ…một ngày nào đó, chị không ở nhà mình nữa…
– Ngốc..chị không ở nhà mình thì ở đâu ?
– Em sợ chị đi lấy người khác
– Chị không lấy ai cả..chị ở đây với mẹ, với em thôi
– Chị hứa nhé…..
Thực sự những lời nói của tôi khi ấy từ đáy lòng, tôi sợ một ngày nào đó chị sẽ theo một ai đó mà bỏ tôi lại, tôi không muốn điều đó xảy ra.
Chị gội đầu xong lấy cái khăn lau đầu còn tôi múc nước đầy vào trong hai cái thau để cho chị tắm. Lại như lần trước tôi vào trong buồng tắm cùng chị rồi che tấm liếp lại. Tôi đứng quay mặt vào sau lưng chị còn chị quay mặt vào tường, tôi cứ đứng lặng im như thế nhìn chị một tay cởi cúc áo ra, lúc ấy trong tôi dâng trào một tình thương lớn lao lắm, tôi không kiểm soát được lời nói của mình :
– Chị Hoan…
– Sao em ?
– …Em….thương chị lắm…phải chi anh Điền không bỏ chị mà đi…thì chị đỡ khổ…