Phim sex em nứng lồn quá anh ơi em gái việt lồn to dâm đãng, em gái việt tự móc lồn cực khoái, thủ dâm móc lồn sướng vãi đái. Một nam, một nữ chợt lên tiếng phía bên trái tôi. Giọng người nam nói trước có vẻ bất ngờ, còn giọng cô gái lại như có phần châm biếm. Tôi quay qua hướng đó, chỉ thấy người nam là Khanh còn người nữ kia là Anh Thư mà hôm đó tỏ thái độ khó chịu với cái Trâm. Bộ dáng hai người như không mấy chỉnh tề, nhất là Anh Thư tóc tai còn có chút hỗn loạn, phía quai áo lót còn lệch ra khỏi vai áo. Có lẽ do vội vàng nên cả hai không thể chỉn chu đã phải bỏ ra ngoài.
Vốn không có hảo cảm với hai người nên tôi chỉ mỉm cười gật đầu xem như chào hỏi họ, tính nói chuyện với Minh An một chút rồi ra về. Nhưng cô gái có vẻ không vui với thái độ của tôi liền lên tiếng bới móc :
– Ủa !? hôm nay, anh không dẫn bạn theo sao ?
– À, phải đó, LMP tôi cũng muốn làm quen với cô gái hôm trước. Có thể cho giúp đỡ chút được không ?
Khanh nói, rồi gã bày ra bộ mặt có vẻ hèn mọn nhìn tôi cười. Ráng kiềm chế để khỏi gây hấn với gã, sao tên này có thể trơ trẽn vậy được nhỉ ? Dù cho không biết đó là em gái tôi, nhưng gã thực nghĩ tôi có thể đẩy bạn mình tới một kẻ phóng túng như gã ?
Cô gái bên cạnh Khanh khẽ huých vào mạn sườn gã như cảnh cáo, nhưng tên này chẳng có vẻ quan tâm vẫn háo hức đợi câu trả lời từ tôi. Chẳng muốn ở quá gần hạng người này. Tôi làm như không nghe thấy quay qua Minh An hỏi về buổi chụp hình.
– Thấy chưa, rõ ràng đó là bạn gái của anh mà. Vậy còn chối…
Tôi ngỡ ngàng quay qua nhìn cô ta đầy khó hiểu, chuyện quái gì với cái đứa con gái này vậy ? Nó được cái quái gì khi mà dồn ép tôi như vậy ?
– Đó là bạn của LMP thôi, đừng nhiều chuyện vậy chứ ha.a.ha…!!
Vũ liếc mắt , miệng cười mà mặt nghiêm trọng ý cản cô ta lại. Nhưng cô ả như chẳng hay biết vẫn cắn chặt không buông :
– Nếu là bạn thì sao giấu giếm mà không giới thiệu cho anh Khanh đi..
– Vậy tại sao là bạn tôi thì phải giới thiệu cho cậu ta ?
Liên tục bị làm phiền, tôi bắt đầu nổi nóng vặn hỏi lại. Thấy tình hình dần trở lên căng thẳng Vũ lập tức đứng ra can ngăn nhưng cô ta như bị điên vậy, vẫn tiếp tục buông những lời lẽ hàm ý chất vấn không chịu ngưng. Hết cách Vũ cùng Minh An đành kéo tôi đi khỏi phòng chụp để khỏi bị cô ta làm phiền.
– Sao em bạo vậy ? Dù sao anh ta cũng là ca sĩ nổi tiếng đó…
– Xì..cái hạng hát nhép đó mà ca sĩ gì. Lên sân khấu chỉ có biết uốn éo rồi mặc dăm ba bộ đồ màu mè ra vẻ. Ở đó mà làm phách.
– Ghê vậy…!! Em nhỏ tiếng thôi, bộ không sợ người khác nghe được sao ? Ảnh hưởng tới công việc đó.
Khanh tuy nói vậy nhưng hầu như chẳng làm ra chút động tác ngăn cản.
– Cả cái showbiz ai mà không biết, nếu không phải sợ bị đám fan nó công kích thì mọi người đã thi nhau bóc mẽ nó rồi.
Bực mình với vụ việc ở công ty, vừa về đến nhà thì có chuông báo tin nhắn tới. Lại là những tin nhắn xin lỗi của Minh An. Khi ở công ty không biết cô ấy nói xin lỗi bao nhiêu lần nhưng có vẻ cô ấy chưa hết áy náy lại gửi tôi lời nhắn kèm icon mặt mếu rất đáng yêu. Vốn dĩ tôi đâu có giận hay nghĩ xấu cho cô ấy, ai mà kiểm soát mồm mép một đứa xấu tính được cơ chứ.
Nên tôi gửi lại cho Minh An một vài icon mặt cười kèm nội dung tỏ ý không sao kèm vài câu bông đùa.
Sau hôm đó, Minh An dường như nhắn tin cho tôi nhiều hơn trước, thường xuyên buông những câu mập mờ làm trái tim một thằng trai tân như tôi cứ thấp thỏm, đoán già đoán non. Nhưng chuyện này cũng để tôi thấy có chút quái lạ, bởi chẳng thấy cảnh cáo nào từ phía công ty. Ý tôi là, trước đây cũng thi thoảng sẽ có người tiếp cận hay những người tôi muốn tiếp cận. Vào lúc này phía công ty sẽ ngầm ám chỉ hay cảnh cáo trực tiếp để tôi phải giữ khoảng cách không để ảnh hưởng tới công việc chung. Nhưng chuyện chúng tôi thường nhắn tin qua lại chắc hẳn đã tới tai giám đốc tuy nhiên cô ta lại chẳng làm ra chút phản ứng, đúng là kì quái mà. Mà càng quái lạ hơn, đó là không những phía công ty không ngăn cản chúng tôi mà trái lại còn thường xuyên để chúng tôi xuất hiện chung từ sự kiện tới những show truyền hình.