Phim sex địt vợ xinh dâm đãng lồn cực khít hai vợ chồng dâm dục địt nhau, vợ xinh dâm dục mặc quần lót gợi cảm, địt lồn vợ dâm cực khít sướng vc. Đến giờ tôi cũng sững người rốt cuộc không biết có nên tiếp tục đem chuyện này ra mà chọc nó nữa hay không. Vì suy cho cùng người thực sự truy cập vào mấy trang này là tôi, con nhỏ như chỉ lần theo vì tò mò mà thôi. Nhận ra điều ấy, tôi nhanh tay bấm tắt trình duyệt đi, bối rối ngó quanh phòng. Con nhỏ cũng vậy, tối nay đã hai lần anh em tôi rơi vào tình huống khó xử thế này…
-Haha..haha..!!
Con nhỏ chợt bật cười. Tôi cũng ngây ngốc cười theo dù không mấy rõ ràng.
– Anh hai biến thái thật, toàn xem mấy thể loại gì không thôi…
– Đâu có, tại trên mạng họ toàn đăng những thể loại như vậy đó chứ.
Thế là hai anh em tôi bắt đầu cái chủ đề tưởng như nhạy cảm ấy một cách vô tư. Cũng nhờ con nhỏ chủ động mà khúc mắc giữa anh em tôi cứ vậy mà tan biến.
Sau tối hôm đó, biết nói sao nhỉ, cảm giác như hai anh em trở lên gần gũi hơn trước rất nhiều. Cứ như thể chúng tôi có thể chia sẻ với nhau bất cứ điều gì vậy, dù là những chủ đề tế nhị cũng chẳng còn khiến hai đứa tôi quá khó xử như trước.
Một tuần sau đó, chân má tôi còn chưa khỏi đi lại không tiện, cái Trâm thì phải tới trường nên đa phần đều là tôi chăm sóc bà. Mấy hôm đầu con nhỏ còn hăng hái kêu sẽ phụ một nửa việc nhà, mà được hai buổi nó đã than mệt với chán hoài, kết qua là lại đùn cả cho tôi. Từ nấu ăn tới dọn dẹp nhà cửa, thì…cũng không phiền lắm bởi cái đó chẳng làm khó được một thằng đã quen sống tự lập như tôi.
– Má ơi, ăn cơm thôi.
Tôi mở cửa phòng của má, muốn dìu bà ra ngoài bàn ăn. Nhưng trong phòng không có ai, đoán chừng má chắc đang trong phòng vệ sinh. Không muốn làm phiền, nên tôi định sẽ trở ra phòng khác chờ thêm một lát mới lại kêu má sau.
Đúng khi tôi ra khỏi phòng, từ nhà vệ sinh lại truyền tới thanh âm đổ vỡ , tôi vội vàng chạy tới gõ cửa lên tiếng hỏi.
– Không, má không sao..! Má làm đổ cái lạng chống ấy mà.
– Vậy má có…có cần con giúp gì không ?
– Con…nếu vậy con vào giúp mà đặt nó lại được không ?
Nghe vậy, tôi liền mở khóa vào trong phòng đúng lúc nghe tiếng giật nước bên trong. Má tôi còn đang ngồi trên bồn cầu, cái lạng thì rơi xuống đất phần cán nằm ở phía ngoài cũng bởi cái chân đau nên má tôi không cúi người lấy lại được.
Cầm lấy cái lạng nhấc lên, tôi nghĩ bụng muốn giúp má đứng dậy được dễ dàng liền tiện tay toan xốc nách má .
-KHông…không..cần đừng…
-Không sao mà má, để con dìu cũng được mà.
Nghĩ bụng chắc má từ chối chỉ vì không muốn làm phiền mình nên tôi nhiệt tình ra sức nhiều hơn. Chẳng dè má nhẹ hơn tôi tưởng, do bất ngờ dễ dàng bị cánh tay tôi kéo đứng lên. Rồi ngỡ ngàng đập vào mắt tôi là phần lông đen bóng rậm rạp. Hóa ra má tôi chưa có kéo lại quần, tôi cũng thấy mình ngu thiệt, không đứng lên được thì làm sao kéo quần nhất là còn vừa mới giải quyết xong nữa chứ.
– Con…con…
Tôi lắp bắp, quay mặt hướng khác, rồi mau chóng dựng lại cây lạng vào gần đó, bối rối chạy ra ngoài. Lát sau, má tôi từ nhà vệ sinh chầm chậm chống lạng đi ra. Tôi không dám nhìn má, làm bộ chăm chú đọc tạp chí.
– Con đã…ăn cơm chưa ?
– Dạ..chưa…con ra đây ạ.
Suốt cả bữa ăn, hai má con tôi đều không nói được câu nào. Cứ mỗi lần tôi muốn mở miệng nói gì đó là cái hình ảnh ban nãy lại lướt qua làm tôi ngượng nghịu không nói lên lời. Tình trạng này kéo dài cả mấy ngày mới dần nhạt bớt. Nhưng thi thoảng hình ảnh về chùm lông đen dưới háng má tôi lại xẹt qua khiến tôi ngượng đến nóng người.